không cho phép em từ chối tôi truyện tranh
Không được từ chối tôi. Tác giả: Mạc Cửu Ân. Dịch giả: Mạc Cửu Ân. Cập nhật trạng thái: Đang tiến hành. Phân loại: Romance Comic Manhua Đam Mỹ. lượt đọc: 2m. Lượt like: 6k.
Không được từ chối tôi | Chapter 44丨đọc miễn phí, rất nhiều truyện tranh đọc online, ngôn tình hấp dẫn thú vị đều có trên Mê đọc truyện Không được từ chối tôi - Chapter 4 - truyện tranh mới nhất.medoctruyen - Ngôn Tình
Cho phép em được hỏi anh/chị câu này : Làm thế nào để gia đình mình có tiền để trả nợ ? Rõ ràng câu trả lời ở đây là phải làm việc để kiếm tiền thì mình mới trả nợ được đúng không ạ ? và chắc chắn anh/chị cũng đồng ý rằng muốn làm việc được thì phải có sức khỏe,nếu ốm đau bệnh tật
Nội dung Không Được Từ Chối Tôi - truyện tranh online miễn phí bản Tiếng Việt cập nhật nhanh nhất tại Nettruyenonline, com Trang chủ Blog
Chương mới Chapter 106 Trạng thái Đang tiến hành. Manhua. Ngôn Tình. Romance. Shoujo. Cố Y Tuyết rơi vào bẫy do nam thần Lục Lệ Dương giăng ra, phải làm vợ của tổng tài bá đạo. Đáng tiếc, cô không phải là một bông hoa ngoan ngoãn đáng thương. Muốn chinh phục cô ấy? Phải để
Tôi không cho phép em từ chối tôi. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (1) Chưa có ai đánh giá truyện này! Thông Tin; Giới Thiệu; D.S Chương;
Ơi Vay Lừa Đảo. Phản hồi Báo xấu266 Lượt xem19/06/2022Không được đăng tải lại nội dung khi chưa có sự cho phép của nhà sáng tạoZhongerdefengzhejiang 0 Người theo dõi 9 Videos
– Tấm bản đồ giúp bạn tìm lại chính mình sau những chênh vênh cuộc sống – Tác giả Kim ByungSu Có câu thơ ví von rằng “Tôi là con cá sống dưới nước Nhưng lại sợ trời mưa làm ướt thân mình.” Giống như câu thơ ngắn gọn ấy, cuộc đời ta là chuỗi mâu thuẫn bất tận. Và cuộc sống của người trưởng thành thì lại có muôn vàn vấn đề nan giải, dù ta cố vắt óc suy nghĩ thế nào đi chăng nữa cũng không thể tìm ra câu trả lời. – Chúng ta nên làm điều mình thích, hay làm điều bản thân giỏi? – Chúng ta nên kết hôn, hay sống độc thân sẽ tốt hơn? – Chúng ta có nên từ bỏ công việc không phù hợp với năng lực của mình, hay chịu đựng và tiếp tục làm việc vì kinh tế hiện tại không cho phép? Liệu có thật sự tồn tại lời giải đáp cho những câu hỏi này? Giá như chúng ta có thể làm những điều mà chúng ta hằng mong ước. Con người sở hữu trái tim yếu đuối, đây là chuyện hết sức bình thường. Sự tồn tại của con người vốn rất yếu ớt, thế nên chúng ta mới quây quần bên nhau. Nếu muốn trái tim trở nên kiên cường, chúng ta phải rèn luyện tâm lý mềm dẻo và linh hoạt, để “không cho phép người khác làm tổn thương mình nữa”. Cuốn sách “Tôi không cho phép người khác làm tổn thương mình nữa” được viết bởi bác sĩ chuyên khoa tâm thần người Hàn Quốc – Kim ByungSu, hiện đang công tác tại một bệnh viện ở Seoul và điều hành Phòng khám tâm thần Kim ByungSu – nơi ông trò chuyện và chữa trị cho các bệnh nhân của mình. Nếu có ai đó đang gặp khó khăn bởi chứng trầm cảm, người mất niềm vui và kiệt sức, hay sống trong lòng bộn bề đầy lo lắng, ông muốn thay đổi thái độ của họ về cách nhìn nhận mọi sự vật và sự việc, từ đó tìm kiếm giải pháp điều trị. Cuốn sách này sẽ dẫn dắt bạn bước vào quá trình “chữa lành tâm hồn” qua 3 chương chính • Chương 1 Mở cánh cửa đến với phòng tư vấn Những người tìm đến đây đôi khi vì chỉ muốn chữa lành trái tim yếu mềm và tái sinh với tinh thần mạnh mẽ hơn. Gặp nhiều “vị khách” với những vết thương tâm hồn khác nhau, không chỉ người lớn hay nhân viên văn phòng, lớp thanh thiếu niên hiện nay cũng mang trong mình cảm giác bất lực “nặng nề”, chứng trầm cảm và rối loạn lo âu ngày càng phổ biến ở mọi lứa tuổi. Cụ thể, nhìn bề ngoài là một học sinh trung học chăm chỉ và luôn đạt thành tích tốt, nhưng đến khi tâm sự, em lại bộc bạch rằng “Em chẳng muốn làm gì cả, em chẳng có tâm trạng làm bất cứ việc gì!” Vậy thì còn chần chừ gì nữa, hãy mở cánh cửa đến với phòng tư vấn Kim ByungSu để tìm ra liều thuốc cứu cánh cho tâm hồn mình, để bạn được yêu và tìm lại chính mình. • Chương 2 Bác sĩ và khách đến tư vấn “Người biết cách sống trọn từng phút giây, người sống cho hiện tại và dịu dàng trân trọng từng bông hoa nhỏ ven đường, yêu quý từng giá trị tiêu khiển vụn vặt trong mỗi khoảnh khắc, với những con người như thế cuộc sống đương nhiên sẽ không thể nào gây tổn thương cho họ.” Tác giả Kim ByungSu cho rằng bác sĩ cũng chỉ là những người bình thường, không phải cao siêu gì cả. Đôi khi ông học hỏi được nhiều điều từ chính bệnh nhân của mình. Có lúc phương pháp quản lý bản thân mà bệnh nhân hướng dẫn cho ông lại hiệu quả hơn những mẹo vặt thực dụng mà ông bày cho họ. Tâm sự với các bệnh nhân nhiều vấn đề, từ sinh hoạt hằng ngày, công việc cho đến tình yêu, ByungSu thi thoảng nhìn lại chính mình, từ đó tìm ra sợi dây kết nối giữa ông và bệnh nhân, chẳng hạn như “Bác sĩ có tập thể thao không?”, hay ta nên “Chạy bộ thay vì dùng thuốc”… • Chương 3 Rời khỏi phòng tư vấn Nếu ở phần 2 tác giả chỉ “tiết lộ” đôi chút về bản thân thông qua vài mẩu chuyện nhỏ thì đến phần này, độc giả sẽ được lắng nghe những chia sẻ về công việc bác sĩ vất vả của ông. Đã từng bỏ dở công việc bác sĩ và cố nương náu tại nơi đất khách quê người, song nhờ cậu bé người Iraq – Husseine – nạn nhân của một vụ nổ bom, khiến em không thể nghe và nói. Qua việc giao tiếp cùng Husseine bằng tranh vẽ, tác giả đã tìm lại được bản thân mình, quay về Seoul và tiếp tục công việc “chữa lành” cho các bệnh nhân. Những khó khăn trong hai tháng đầu khi mở phòng khám, những tâm sự về quá khứ hay đơn giản chỉ là sở thích viết mọi thứ bằng bút chì HB để nghe tiếng sột soạt trên giấy đều được Kim ByungSu chia sẻ một cách chân thật, gần gũi nhất, khiến người đọc nhiều lúc quên mất rằng mình “đang ở phòng khám để điều trị.” “Điều trị không hẳn là làm cho người khác tốt hơn. Chúng ta không thể có được toàn những điều tươi sáng mà không vướng chút tăm tối. Ta điều trị không phải để trở nên hoàn hảo tuyệt đối. Phát hiện cái bóng ẩn sâu trong mỗi chúng ta, truyền nhận thức và giúp đỡ chúng để có thể sử dụng chúng bằng năng lực ta mang, đó mới là điều trị đúng nghĩa.” Lời kết, dù buồn đến mấy cuộc sống vẫn chảy xuôi. Đằng nào nó cũng trôi qua, chúng ta hãy ngân nga câu hát rồi gặm nhấm nỗi buồn. Cuộc sống là đại dương với gió bão ùa về. Bài hát cất lên trên chiếc thuyền lan bạt giữa đại dương dữ dội dù không thể vỗ về cơn cuồng phong nhưng vẫn có thể xoa dịu tâm hồn mỗi chúng ta. Và hãy nhớ rằng, chiếc ly thuỷ tinh dù được đánh bóng hay được lau chùi đến đâu đi chăng nữa cũng không để biến nó thành bát inox, tương tự như bản chất của tâm hồn vốn chẳng dễ thay đổi dáng hình. Đừng tốn công gượng ép phải thay đổi, hãy trân quý và yêu thương bản chất thật sự của chính mình. “Tôi luôn tin cuộc đời nhỏ của mìnhHạnh phúc hơn khi có người làm bạn,Tươi mát lòng tôi những ngày khô hạn,Ủ ấm tim tôi khi giá lạnh ùa về…”trích thơ của Du Phong Thank you for reading! Review & Photo by Thu Hồng Hoàng
Mất hơn tám tiếng thì Ôn Giai Tuệ mới về được đến Thượng Hải. Cả dọc đường, cô đều lo đến toát hồ môi lạnh, nhất định Viên Trác Nghiên đang làm ầm cả bệnh viện lên rồi. Xe vừa dừng trước bệnh viện thì cô liền chạy vọt vào trong. Tiếng giày cao gót giẫm lên mặt sàn vang lên liên tục, gấp gáp, xé tan bầu không khí tĩnh lặng ngoài hành lang. Tầng VIP. Theo thói quen chạy đến số phòng quen thuộc, cô xông cửa chạy vào. - Trác Nghiên! Trác.... Lời nói đang đến răng của Ôn Giai Tuệ đã hoàn toàn cứng nhắc nuốt trôi trở lại hết, động tác cũng như bị điểm phải tử huyệt. Trước mắt cô, trên giường bệnh kia, người đàn ông đó đang ngoan ngoãn ngồi yên để một cô y tá giúp anh lau người!Cặp mắt như tia x quang của Ôn Giai Tuệ chiếu thẳng về phía hai người bọn họ, tức giận xông đến tận đại não, hai má trắng hồng đã phồng lên đỏ như lửa, nghiến răng nghiến lợi mà gọi lớn. - Hai người đang làm gì hả? Viên Trác Nghiên!!! Người đàn ông trong bộ đồ bệnh nhân vẫn ung dung như chẳng có chuyện gì xảy ra mà nhìn sang, trong mắt chứa một ý cười giảo hoạt, nhắc cô ý tá đang lúng túng trước mặt tiếp tục công việc của mình. Ôn Giai Tuệ cắn sắp nát cả môi, rõ ràng đã nghe thấy cô, nhìn thấy cô rồi mà vẫn cố tình lơ đi ư? Ý gì đây chứ? Tức chết cô mất thôi. - Viên Trác Nghiên! Anh đang làm trò gì sau lưng em đấy? Cô bước thẳng tới giường, hết nhìn nữ y tá bên cạnh rồi nhìn thẳng vào nam nhân đang ngồi trên giường, trừng mắt đầy giận dữ. - Không phải anh gọi em về gấp à? Về để chứng kiến cảnh buồn nôn này ư? Viên Trác Nghiên, có phải não anh có vấn đề rồi không? Đừng nói với em đây là tình trạng mất trí nhớ cẩu huyết như trên truyền hình đấy nhé. Lúc này Viên Trác Nghiên mới nhìn đến cô, thờ ơ đáp trả một câu. - Anh còn tưởng em lên tây thiên rồi nên cũng phải tìm một thú vui mới chứ, dù sao anh cũng không thể cô đơn được. Ôn Giai Tuệ tức đến đỡ trán, nghiến chặt răng, lồng ngực cũng vì tức giận mà phập phồng lên xuống. Cô đưa tay chỉ thẳng vào đôi nam nữ trước mặt. Lúc chẳng ai chú ý đến, không biết bằng cách nào mà cô đã rút được một khẩu súng nhắm thẳng vào cô y tá đang ve vãn người đàn ông của mình. - A!!! Nhìn khẩu súng đen ngòm trước mặt, nữ y tá sợ đến hét toáng lên, vội giơ hai tay lên đầu. Viên Trác Nghiên thì ngược lại, trong mắt còn đượm một ý cười hứng thú, chờ đợi phản ứng tiếp theo của cô. A Châu hoàn toàn đứng bất động bên cạnh, khẩu súng mà chủ mẫu đang cầm chính là anh ta đã đưa lúc còn ở trên xe. Cũng vì chủ mẫu liên tục yêu cầu nên anh ta cũng không còn cách nào khác, đây là lí do mà cô nói để tự vệ trước cơn thịnh nộ của ông chủ ư? Nhưng tình huống này, không phải có gì đó không đúng à, ông chủ chưa nổi giận nhưng người đang hừng hực bốc hỏa lại là chủ mẫu, nên giải thích với ông chủ thế nào đây? Mặc dù cầm khẩu súng trên tay Ôn Giai Tuệ lại tỏ thái độ vô cùng ôn nhu, dịu dàng, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn sang Viên Trác Nghiên, cất giọng điềm tĩnh đến khó đoán.
Không Thể Thiếu Em kể về một câu chuyện tình chân thật, gần gũi với đời thực nhưng không hề thiếu phần lãng mạn và bay bổng. Đổng Tri Vy không phải là Lọ Lem, dù rằng gia cảnh nghèo khó, địa vị bình thường, ngoại hình mờ nhạt. Vì cô thực tế, lý trí và sống nghiêm túc, luôn tự lực cánh sinh, không bao giờ dựa dẫm vào người khác hay chờ mong vận may từ trên trời rơi xuống. Tri Vy luôn phân định rạch ròi ranh giới giữa lãnh đạo và nhân viên trước một người chủ hào hoa phong nhã như Viên Cảnh Thụy. Cô như một hạt olive, luôn che giấu vị ngọt ngào dưới lớp vỏ cứng rắn, nếu không cắn vỡ vỏ thì sẽ chẳng ai cảm nhận Viên Cảnh Thụy cũng không phải là hoàng tử, mặc dù anh đang đứng trên đỉnh cao danh vọng – ông chủ tập đoàn Thành Phương; tiền tài, quyền lực, ngoại hình….tất cả đều có đủ. Anh có một tuổi thơ khốn khó, phải vất vả gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, luôn dùng nụ cười để giữ khoảng cách với người khác. Đổng Tri Vy xuất hiện bên đời anh với tư cách thư ký, như một ly nước ấm, giản dị nhưng thiết yếu, ban đầu anh không quá chú ý đến cô, dần dần lại cảm thấy không thể rời xa cô được. Thế nhưng quá khứ bí ẩn, địa vị cao vời và những mối nguy hiểm luôn luôn kề cận bên anh khiến Tri Vy thấy e sợ, không dám đón nhận tấm chân tình khỏi lối mòn motip “Lọ Lem – hoàng tử” và tình yêu văn phòng thông thường, Không thể thiếu em như một bản nhạc R&B có đủ cao trào, nồng nàn và sâu lắng, vừa hiện thực mà vẫn đầy ắp mộng mơ. “Luôn có một người khiến bạn không thể buông tay, luôn có một người đủ sức níu giữ bạn ở lại”, hạnh phúc là khi ta tìm được người đó ở giữa cuộc đời Tác GiảNhân Hải Trung là cô gái thành phố bình thường. Nguyện ý dùng cây bút trong tay để vẽ lên những con sóng nhỏ xô dạt trên sông lớn, biến thành những dòng văn thơ chia sẻ với mọi người. Thích nhất là những tiểu thuyết có thể khiến bản thân cảm động tới rơi nước mắt, tất cả thời gian nhàn rỗi đều dành để đọc sách. Lười biếng như chú mèo, ước mơ lớn nhất trong đời đó là có thể tìm được một nhân vật nam chính như ngòi bút của mình đã viết. Thế nhưng trong lòng hiểu rõ rằng đó chỉ là giấc mộng, vì thế dù có lười thế nào chăng nữa thì ngày ngày đều phải cố gắng không biết mệt mỏi.
Reads 85,751Votes 5,533Parts 69Ongoing, First published Oct 26, 2019Table of contentsThu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Thu, Oct 31, 2019Sat, Nov 2, 2019Sat, Nov 2, 2019Sat, Nov 2, 2019Tue, Nov 5, 2019Tue, Nov 5, 2019Tue, Nov 5, 2019Thu, Nov 7, 2019Thu, Nov 7, 2019Thu, Nov 7, 2019Sat, Nov 9, 2019Sat, Nov 9, 2019Sat, Nov 9, 2019Tue, Nov 12, 2019Sun, Nov 17, 2019Sun, Nov 17, 2019Sun, Nov 17, 2019Sat, Dec 7, 2019Sat, Dec 7, 2019Sat, Dec 7, 2019Fri, Dec 20, 2019Fri, Dec 20, 2019Fri, Dec 20, 2019-Bản dịch thuộc quyền sở hữu của mình, vui lòng không mang truyện qua nơi khác, xin hãy tôn trọng công sức của mình!! -Mình dịch solo nên sẽ không ra chap mới thường xuyên và kèm thêm việc học hành, mong mọi người thông cảm! Đôi khi mấy chap đầu mình lười dịch thì sẽ lấy từ mê đọc truyện về, thành thật xin lỗi vì mình lười quớ ;-; -Thể loại manhwa, romance, hài hước bựa lắm á nhen , xuyên không, cổ đại, harem -Nội dung Hyejung là một giáo viên 25 tuổi với niềm đam mê mãnh liệt với một bộ truyện tiểu thuyết ngôn tình, cô rất yêu thích nó và hóng từng chương một của cuốn truyện. Sau giờ làm việc mệt mỏi, cô quyết định đọc chương mới ra của bộ truyện này, bỗng nhiên vì một lý do nào đó cô đã xuyên vào bộ truyện đó! Đã vậy lại trở thành vai nữ phụ nhỏ bé! Cô sẽ làm gì tiếp theo đây? Đọc đi rồi biết -Trạng thái tạm drop -Lịch đăng tùy hứng -Edit+dịch Love_Manhwa Yui Mọi người đọc truyện vui vẻ nhá!! *Nhắc lại đây là bộ truyện do chính tay mình edit và dịch nên hãy thương xót mình đừng mang đi chỗ nào khác hết, pleasssssss ;-;36tranh
Bạn đang đọc truyện Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!! của tác giả Lạc Lạc. Người hàng xóm mới chuyển đến ở cạnh nhà của cô thật đẹp trai, cô bị đổ gục ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi vẻ ngoài trưởng thành đã nhiều lần muốn bắt chuyện với anh nhưng nhìn anh có vẻ xa cách không phải loại người dễ ngờ anh ta lại là thầy giáo mới chuyển đến trường của cô, khá bất ngờ không lẽ là duyên trường lại xếp cho anh ta làm chủ nhiệm lớp của cô nữa chứ."Thầy, em thích thầy!!""Lo học đi!!"Mạnh dạn tỏ tình rất nhiều lần nhưng đều bị từ chối, cô đâm ra chán nản mất hy vọng và quyết định từ bỏ và không bao giờ muốn đối diện với anh nữa nhưng chuyện đó là không thể nào rồi."Sao lại muốn trốn tôi?""Không cho phép trốn, nghe rõ không, tôi muốn em lo học không phải muốn em chơi trò trốn tìm với tôi em hiểu chứ""Nhưng em....""Đừng nói nữa, tôi đang đợi em lớn để hỏi cưới em đây, nên nhanh lớn nhé đừng để tôi phải đợi".
không cho phép em từ chối tôi truyện tranh